Sau khi đi ngân hàng, anh Cường đi làm. Khi về đến bàn làm việc, anh nhìn vào trong cặp xách… Ôi trời, trong cặp xách không thấy ví.
Mẫu câu chính: DÔ SHIYÔ
Nội dung hội thoại
クオン
|
どうしよう…。 財布を落としてしまいました。
|
Làm thế nào bây giờ... Tôi đánh rơi ví mất rồi.
|
Cường
|
DÔ SHIYÔ…
SAIFU O OTOSHITE SHIMAIMASHITA.
|
|
山田
|
本当?
いつ最後に使いましたか?
|
Thật không?
Anh dùng nó lần cuối khi nào?
|
Yamada
|
HONTÔ?
ITSU SAIGO NI TSUKAIMASHITA KA?
|
|
クオン
|
いつかな…。
|
Lúc nào nhỉ...
|
Cường
|
ITSU KANA...
|
|
山田
|
とにかく警察に届けましょう。
|
Dù sao thì hãy cứ báo cảnh sát đã.
|
Yamada
|
TONIKAKU KEISATSU NI TODOKEMASHÔ.
|
|
Bí quyết sống ở Nhật Bản (じょうたつのコツ)
Khi nhặt được ví hay điện thoại di động, người Nhật nghĩ ngay là "phải báo cho cảnh sát mới được!" Và khi bị mất đồ quí giá, họ cũng liên lạc với cảnh sát, báo họ bị mất đồ gì và ngày giờ bị mất. Nếu có người đem nộp, cảnh sát nhận được, sẽ liên lạc với người bị mất. Vậy nên, trong đoạn hội thoại trên, chị Yamada mới nói "Dù sao thì hãy cứ báo cảnh sát đã". Đồn cảnh sát trong các thành phố được gọi là KÔBAN. Đồn cảnh sát được lập ra theo chế độ bảo vệ an ninh trật tự Tokyo từ hơn 100 năm trước đây, sau đó mới được mở rộng trên toàn đất nước Nhật bản. Cảnh sát làm việc ở đây được gọi thân mật là OMAWARISAN. Công việc của họ chủ yếu là đi tuần tra trong khu vực đồn phụ trách, và cũng có rất nhiều công việc khác, như tới hiện trường xảy ra tai nạn, phạm tội, hay là giám hộ trẻ lạc. Và đồn cảnh sát còn là nơi tin cậy số một khi bạn bị lạc đường trong một thành phố xa lạ.
Nguồn NHK
Các tin / bài viết cùng loại: